| 
Từ điển Tiếng Việt (Vietnamese Dictionary) 
	
		  chú   
 
    1 d. 1 Em trai cá»§a cha (có thể dùng để xưng gá»i). Chú ruá»™t. Ông chú há». Sẩy cha còn chú (tng.). Chú bảo gì cháu? 2 Từ thiếu nhi dùng để chỉ hoặc gá»i ngưá»i đàn ông đáng báºc chú mình, vá»›i ý yêu mến, kÃnh trá»ng. Cháu yêu chú bá»™ đội. 3 Từ dùng để chỉ thiếu nhi vá»›i ý yêu mến, thân máºt. Chú bé. 4 (dùng hạn chế trong má»™t số tổ hợp). Từ dùng để chỉ ngưá»i con trai hoặc ngưá»i đàn ông trẻ tuổi. Chú tiểu. Chú rể. 5 Từ dùng để chỉ con váºt theo lối nhân cách hoá, vá»›i ý hài hước. Chú dế mèn. Chú chuá»™t Ä‘i chợ đàng xa... (cd.). 6 Từ dùng trong đối thoại để gá»i ngưá»i đàn ông coi như báºc chú cá»§a mình vá»›i ý yêu mến, kÃnh trá»ng, hoặc để ngưá»i đàn ông tá»± xưng má»™t cách thân máºt vá»›i ngưá»i coi như hàng cháu cá»§a mình. 7 Từ ngưá»i đàn ông dùng trong đối thoại để gá»i em trai (hay là ngưá»i phụ nữ dùng để gá»i em trai chồng) đã lá»›n tuổi vá»›i ý coi trá»ng, hoặc ngưá»i đàn ông dùng để gá»i má»™t cách thân máºt ngưá»i đàn ông khác coi như vai em cá»§a mình (gá»i theo cách gá»i cá»§a con mình).
 
    2 I d. Thần chú (nói tắt). Phù thuá»· Ä‘á»c chú.
 
    II đg. (kết hợp hạn chế). Niệm thần . Tay ấn, miệng chú.
 
    3 Ä‘g. Ghi phụ thêm để làm cho rõ. Chú cách Ä‘á»c má»™t từ nước ngoài. Chú nghÄ©a ở ngoài lá».
 
    | 
		 | 
	 
	
		 | 
	 
 
 |